0888 003 443

BÀI VIẾT CỦA TVV ĐÀM THỊ THANH NGUYÊN, THAM DỰ CUỘC THI “VIẾT VỀ NGHỀ TƯ VẤN BHNT PRUDENTIAL” LẦN 1.2019

Họ và tên: Đàm Thị Thanh Nguyên

Mã số: 60681337

Ngày gia nhập gia đình Prudential (Pru): 21/11/2018

Nhóm kinh doanh: FJ1

Ban kinh doanh: FJ1

Điện thoại: 0938 09 10 12

——————————

Phước Ninh, ngày 12/01/2019, 23h05’, tôi ngồi đây nhớ lại nghề “đi làm đêm” của tôi.

Tôi phải cảm ơn Chị họ và Anh xã đã đưa tôi đến với lớp đào tạo nghiệp vụ của Prudential.

Cảm ơn Thầy và các anh Chị trong ban hỗ trợ đã không ngại đường xá xa xôi tổ chức cho tôi có lớp học thuận lợi nhất.

Ngày 21/11/2018 tôi chính thức được là thành viên của gia đình Pru.

Ban đầu chỉ nghĩ đi tìm hiểu cho biết thêm về nghề tư vấn bảo hiểm nhân thọ là thế nào, biết hơn về công việc làm thêm của chồng và nếu may mắn, công việc phù hợp thì tôi sẽ có thêm thu nhập để phụ thêm cho ba mẹ 2 bên, mua một bộ nữ trang, một chiếc xe, 1 mãnh đất nhỏ, xây cho mình 1 ngôi nhà không quá sang chảnh nhưng trong nhà đầy đủ tiện nghi, túi lúc nào cũng có “Bác” ,..… nhiều nhiều thứ cần đến nữa.

Qua 8 buổi huấn luyện và chia sẽ trực tiếp từ “Ban Chủ ” tôi đã thấy thích hơn với nghề, cảm giác như được truyền lửa, chị kể về lịch sử vào nghề của chị, những lúc khó khăn của chị và cách chị vượt qua nó để được thành công như hôm nay,…làm cho tôi thấy nôn nao muốn về lên ngay danh sách khách hàng có thể tiếp cận và gặp khách.

Tôi muốn bản thân phải duy trì hoạt động suốt chứ không đơn thuần là 1 hợp đồng 1 tháng để cải thiện thu nhập, dù biết rằng mình chưa hiểu biết hết về sản phẩm, chưa biết cách lên bảng minh họa, làm hồ sơ, cách tư vấn khách,… tất cả các thứ, nhưng bụng dạ cứ nôn nao… không biết mình sẽ thế nào ta, có làm được không?

Tôi khởi nghiệp với việc mời 13 gia đình dự hội thảo, có 4 gia đình đến dự và kết quả tôi đã thuyết phục được anh 2 tôi tham gia 1 hợp đồng bảo hiểm (HĐBH): 12 triệu – gói CUỘC SỐNG BÌNH AN, giá trị không cao nhưng đối với tôi và anh 2 tôi đó như 1 bước ngoặc mới, anh tôi sẽ phải xài tiền ít lại, biết tiết kiệm để có một khoảng dự phòng phù hợp với khả năng, bảo vệ sức khỏe cho anh và chị.

Lần thứ 2, tôi mời được đúng 1 khách tham dự GP 12/12/18 tại văn phòng GDA.

Lần này thần may mắn đã mĩm cười với tôi với sự hỗ trợ từ anh Trinh Duy Phú với bài thuyết trình đầy cảm xúc, tôi đã không cầm lòng được với đoạn… “Nếu phải đi xa” của anh trên sân khấu, tôi tạm lánh ra ngoài để chỉnh đốn lại sắc thái, trả lại vẻ tươi tỉnh, đôi mắt khô ráo cho mình.

Tôi chợt nghĩ đến lúc tôi và chồng tôi lỡ có đi xa như anh nói, đi một ngày không trở về nữa … thì liệu con tôi sẽ thế nào, ba mẹ 2 bên lỡ khi ốm đau còn có ai chăm sóc không ?!

Tôi nghĩ chị khách hàng của tôi với hoàn cảnh tương tự, chị cũng đang là cảnh gà mái nuôi 2 con, chồng chị ấy không may qua đời cách đây 2 năm bởi căn bệnh ung thư nội tạng, một sự cố quá bất ngờ đến với gia đình chị ấy, anh còn quá trẻ, bệnh đến quá đột ngột, chị ấy cũng còn quá trẻ, để chị một mình vừa làm cha, vừa làm mẹ 2 đứa trẻ, thì thật nặng gánh cho chị ấy.

Tôi chưa kịp tư vấn gì nhiều, chị ấy đã thấu hiểu và thấy được sự cần thiết của bảo hiểm nhân thọ (BHNT) đối với chị, người trụ cột còn lại của gia đình.

Tôi hỏi thăm: “Qua buổi chia sẽ chị thấy chương trình Cuộc Sống Bình An của bên em có phù hợp với gia đình mình không chị”?!

– Chị trả lời: “Uhm, chị thấy cũng có lợi, em làm hồ sơ cho chị tham gia 1 năm khoảng 12 triệu thôi, với thu nhập hiện tại của chị nhiêu đó thôi em, 15 triệu chị không ráng nổi, chị còn nhiều thứ phải chi”.

Thật sự khi nghe câu nói ấy tôi vừa vui vì mình vừa mới chọn đúng khách mời, vừa bất ngờ vì người thân của chị ấy cũng là tư vấn viên của các công ty BHNT khác nhưng chị ấy đã chấp nhận đồng hành cùng tôi và Prudential.

Tôi thầm cảm ơn chị đã tin tưởng tôi và Prudential.

Thế đó, mỗi tháng tôi được 1 hợp đồng, cũng tạm xem như là khởi đầu thuận lợi.

Sau đó tôi tiếp tục mời 10 gia đình dự GP, lần này thì khách tôi đều bận, không ai đến dự, buồn xíu, nhưng tôi cũng vẫn nuôi lửa, vì được các chị khuyên đồng nghiệp khuyên: “Nghề này nó vậy đó em, không sao đâu, khách bận thì mình đến nhà sau,…”

Tôi là nhân viên văn phòng của một doanh nghiệp tư nhân, tôi chỉ hoạt động được khi về đêm J.

Thời gian đầu gia đình chồng có vẻ không đồng tình khi tôi chọn làm thêm nghề này vì ngại bỏ cháu nội của ông bà ở nhà khóc, đòi mẹ nóng ruột, ba mẹ nói: “ làm 1 đứa được rồi, có nhiêu xài nhiêu, đi bỏ con tội nghiệp…”

Tôi thủ thỉ với ba mẹ: “ba mẹ cho con đi làm kiếm thêm i, khi nào làm không nổi con nghỉ, con tranh thủ đi rồi về”.

Với quyết tâm đi làm thêm của tôi ba mẹ không nói đồng ý,… nhưng tôi cảm ơn gia đình đã âm thầm hỗ trợ tôi, khi tôi về tới nhà cơm canh sẵn sàng, con cái cũng có ông bà lo, thi thoảng gia đình 2 bên cũng hỏi:

“Bửa nay được mấy khách đi hội thảo? Có ai kí hợp đồng không ? đi đâu đi đi sớm đi để Lộc ở nhà cho mẹ”

hoặc “ Haizzz, chọn cái nghề gì không chọn, chọn nghề nói khô miệng khô lưỡi mà chưa biết ta có tham gia không.”

Tôi chỉ cười: “hi, cái gì cũng từ từ, ta chưa biết, chưa hiểu mình tư vấn ta hiểu mai mốt ta tham gia”.

Sau 2 hợp đồng với không quá nhiều nổ lực tôi thấy mình như người môi giới, giới thiệu hơn là một tư vấn viên thật sự.

Tôi tiếp tục đi gặp khách, có khách tôi ghé 2 / 3 lần, có lúc đi mình ên, đi với chồng, rồi có lúc nhờ chị của tôi, 1 người đang được ông Tổ đãi, khi chị ấy rãnh đi cùng tôi hoặc chị đi khách của chị 1 mình tôi cũng xin đu theo để học hỏi kinh nghiệm.

Tôi thật sự nễ chị, khi vào việc chị khác hẵn, tôi ngồi “đực” ra đó nghe chị tư vấn với khách mà đã cái lỗ tai, lâu lâu tôi nói được vài câu cho ta biết mình còn sống trong cuộc trò chuyện.

Cách tư vấn chị rất thuyết phục, chị biết cách nói chuyện cho khách trải lòng ra với mình, nói các vướn mắc về BHNT, rồi chị ấy giải thích, đưa các dẫn chứng người thật việc thật và nói ra các quyền lợi khách nhận được khi tham gia BHNT,…tuy chưa ký thêm được hợp đồng khác vì một số lý do: mùa vụ thất bát, cận tết, …. nhưng tôi tin qua thời gian sau Khách sẽ sắp xếp và tham gia BHNT.

Nghề này cho tôi nhiều nỗi niềm:

  • Vui: Khi nhận được huê hồng và nó làm tôi nói nhiều hơn, mạnh dạng lũi vô nhà của khách mới biết sơ sơ, nói chuyện, mời hội thảo, lúc nào mình cũng tươi cười, kiếm thật nhiều cớ để nói chuyện với người khác. Còn bình thường đụng mặt chỉ cười, chào hỏi là thôi.
  • Quê quê: khi vào nhà chưa kịp nghe mình nói khách đã: “ Ui thôi mày ơi, ở đây ta nghe Prudential ta sợ gần chết, có mình mày lũi vô làm bên đó, mày mời ai mời đi, tao không mua đâu” hay như câu khách nói với mẹ tôi: “con dâu bà tối ngày cứ đu theo tui tư vấn mua bảo hiểm, mà tui nói là tui không có mua”.

Mẹ khuyên tôi khách nào cảm thấy ta không thích thì mình khỏi nói nhiều, mẹ nói cũng đúng, nhưng tôi cũng chưa tư vấn gì khách nhiều, tôi chỉ mời khách dự hội thảo và mới gởi khách 1 món quà làm quen, tổng cộng 2 lần, vậy mà nở lòng nào khách lại từ chối sớm vậy.

  • Hơi hụt hẫng, mất niềm vui quá sớm:

Có khách đi dự hội thảo về, em làm minh họa cho chị đi em, chị thấy hay quá, xong dìa bàn với chồng, chị bảo: để qua năm đi em,…

Cũng có khách không chịu gặp mặt,… có lúc đi nhiều đêm chưa thấy kết quả, tôi nghĩ: sao mình lại phải cực vậy ta, không làm thêm mình vẫn sống ổn, hay nghề này không hợp với mình,…nhưng nhớ lại lời khuyên khi vào nghề của Ban Chủ, của các chị có kinh nghiệm, tôi lại tự hứa sẽ cố gắng theo nghề, đến khi nào nghề từ chối mình thì thôi.

Vậy đó, kết quả gần 2 tháng làm việc của tôi là thế .

Tôi vẫn cứ làm vì một niềm tin, suy nghĩ:

  • Mình đang làm một việc có ý nghĩa, việc mang thông tin, lợi ích của BHNT đến từng nhà là cần thiết, mình cứ làm hết trách nhiệm của một tư vấn viên trước đã, phần còn lại là cơ duyên, là quyết định của gia đình khách.
  • Thời gian tới tôi cần chậm lại, tìm hiễu rõ hơn về BHNT để làm cho khách của mình tin tưởng vào BHNT. Chỉ cần tôi đến được 1 nhà, được 1 người lắng nghe, được 1 người thấu hiểu và quyết định tham gia đúng lúc đó là lúc tôi thấy mình nhẹ nhàng, vui nhất, còn nếu tôi chưa làm cho khách hiểu được đó là lỗi của tôi.
  • Xung quanh chúng ta từng phút trôi qua đều có những hoàn cảnh rất đáng thương, éo le, đều có những giả thuyết: giá như… nhưng lúc đó, tất cả đã quá muộn!
  • Rủi ro là không ai mong muốn, nhưng một khi nó muốn gõ cửa gia đình nào thì thật là không may và không thể nào ngăn cản, tôi chỉ mong những bậc cha mẹ hãy sớm nhận thấy được sự cần thiết khi có anh BHNT giữ cửa nhà để phần nào hạn chế được thiệt hại do anh rủi ro mang đến cho gia đình.
  • Hãy để một khoảng tiết kiệm nhỏ ngay từ hôm nay, để tham gia BHNT đó là trách nhiệm, là cả sự quan tâm, yêu thương của bản thân các phụ huynh đối với người thân của mình.

Kính chúc sức khỏe !