0888 003 443

THAY THÁI ĐỘ, ĐỔI CUỘC ĐỜI

Có một chàng trai đi câu cá về, trên đường về anh ta gặp một người ăn xin sắp chết đói, anh ta cho người ăn xin đó một con cá. Người ăn xin nướng lên ăn và thoát khỏi cảnh chết đói. Khi về làng anh ta rất vui và kể lại câu chuyện này cho anh hàng xóm. Anh hàng xóm ghe xong lắc đầu và nói: anh cho con cá ăn rồi sẽ hết, không thể nào cho cả đời được. Cái mà anh nên cho là cho người ta cái cần câu để kiếm sống, không tin thì ngày mai anh ra chỗ đó đi, vẫn thấy ông ăn xin nằm tiếp ở chỗ đó cho mà xem. Ngay hôm sau anh thanh niên và ông hàng xóm đi câu về, quả nhiên vẫn thấy ông ăn xin nằm đói vật vã bên đường. Lúc này anh thanh niên thì lại cho cá, anh hàng xóm thì cho ông ta cần câu. Trên đường về thì 2 anh này lại gặp anh bạn và hào hứng kể cho anh bạn nghe câu chuyện này. Anh bạn nghe xong lắc đầu và nói tiếp, hai anh làm như vậy vãn chưa ổn, cho cần câu nhưng không chỉ cho người ta cách câu thì làm sao người ta câu được. Ngày mai rồi vẫn thấy ông ta nằm ở đó cho mà xem.

Ngày hôm sau, cả 3 anh cùng đi câu cá, khi quay về thì đúng như anh kia nói, người ăn xin vẫn vật vã bên đường. Lúc này anh thanh niên thì cho cá, anh hàng xóm thì cho cần câu, còn anh bạn kia thì cẩn thận dạy cho ông ăn xin cách để câu cá. Cả 3 ông quay đều hưng phấn vì nghĩ ông ăn xin sẽ không còn bị đói nữa. Trên đường về, 3 anh gặp một ông lão và kể chuyện này cho ông lão nghe. Ông lão nghe xong lắc đầu và nói: Các cậu làm đúng nhưng chưa đủ, lão sợ là còn thiếu một điều quan trọng hơn, các cậu đã cho ông ta công cụ, phương pháp và kỹ năng nhưng lão tin rằng Ông ta vẫn sẽ đói. Các cậu có biết tại sao không?

– Thứ nhất: Người này đã ăn xin nhiều năm, đã ngấm vào và trở thành thói quen, trong đầu ông ta không hề có suy nghĩ là tự đi kiếm cơm, mỗi sáng thức dậy chỉ suy nghĩ làm sao để xin được miếng ăn mà thôi. Cho nên điều đầu tiên các cậu phải giúp ông ta là định hình lại duy nghĩ.

– Thứ Hai: Các cậu cũng biết là không phải thả câu là sẽ dính cá, đôi khi mất cả tiếng, cả buổi, cả ngày không có con nào là chuyện bình thường. Cho nên, bài học thứ hai phải dạy ông ta là bài học của sự kiên trì.

– Thứ Ba: Là yếu tố cực kỳ quan trọng, lý giải tại sao cả đời ông ta chỉ đi ăn xin chính là yếu tố niềm tin. Mấy ngày trước ta có hỏi ông ta 1 câu, với sức lục của ông, ông hoàn toàn có thể học được một cái nghề và thậm chí có thể đi câu cùng chúng tôi, nhưng mà các cậu có biết ông ta trả lời như thế nào không? Ông giỏi tôi không theo ông được, số tôi sinh ra đã là ăn mày rồi, ba mẹ tôi trước kia cũng hành nghề này, tôi sinh ra số đã khổ như vậy và tôi không làm được chuyện gì ra hồn đâu.

Điều mà người ăn mày này thiếu không phải là công cụ hay kỹ năng, mà ông ta thiếu một thái độ sống đúng đắn. Ba thanh niên liền xin ông lão cho cho người ăn xin 1 thái độ sống đúng đắn, nhưng ông lão ngần ngại nói, thái độ sống phải được rèn luyện và đào tạo thường xuyên, nhờ tác động của nhà trường, gia đình và xã hội, không phải 1 2 ngày mà có được và đặc biệt là phải tự thân rèn luyện. Qua câu chuyện trên, có lẽ phần nào bạn đã tìm được câu trả lời sự khác biệt giữa những người có cùng một điểm xuất phát nhưng khác nhau về mặt kết quả trong cùng một khoảng thời gian.

Thái độ quyết định thành công. Thái độ quyết định cách chúng ta hành động. Với một thái độ tích cực chúng ta có thể chuyển trở ngại thành cơ hội, chuyển thất bại thành thành công.